Bên cạnh khung cảnh bình minh, cảnh hoàng hôn cũng là một trong những cảnh đẹp mà nhiều người yêu thích. Các em chắc hẳn cũng đã nhiều lần ngắm cảnh hoàng hôn vậy các em có ấn tượng gì với khung cảnh này?
Khi gặp đề văn yêu cầu tả cảnh hoàng hôn hay tả cảnh mặt trời lặn, các em cần hình dung ra trước mắt mình khung cảnh ấy. Khi miêu tả cần tả từ bao quát đến chi tiết. Để giúp các em làm bài được tốt hơn, chúng tôi đã biên soạn những bài văn mẫu tả cảnh hoàng hôn, tả cảnh mặt trời mọc mới nhất, hay nhất để các em có thể tham khảo. Thông qua đây các em sẽ nắm được cách làm bài cũng như có thêm vốn từ vựng giúp ích cho việc viết văn sau này.
Bạn đang xem: Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em
Khung cảnh hoàng hôn ở thành phố ven biển
Nội dung bài viết
Tả cảnh hoàng hôn yên bình
Hoàng hôn là khung cảnh mà em luôn đón chờ trong ngày bởi khi ấy không gian thật yên bình. Hoàng hôn cũng báo hiệu thời gian của một ngày sắp khép lại.
Hoàng hôn, đó là khi những tia nắng mặt trời nhạt dần rồi tắt hẳn. Ông mặt trời khép mắt đi ngủ và ẩn mình phía sau những ngọn núi cao. Bầu trời không còn trong xanh nữa mà bao phủ một màu xám tối. Gió chiều thổi nhẹ làm cho những bông lúa khẽ đung đưa. Sau một ngày gặm cỏ, chú trâu cũng thoang thả bước từng bước trở về nhà theo sự dẫn dắt của bác nông dân. Các bác nông dân cũng dừng công việc đồng áng của mình để trở về nhà. Mặc dù rất mệt mỏi sau những giờ làm việc dưới nắng gắt nhưng khi được trở về nhà ai nấy đều cảm thấy vui vẻ. Nhìn thấy bố mẹ trở về trong lòng em cũng thấy vui hơn. Hoàng hôn là lúc mà cả gia đình được quây quần bên nhau, chia sẻ với nhau những câu chuyện hàng ngày. Từ gian bếp của các nhà mùi hương của đồ ăn lan tỏa ra khắp không gian. Trong lúc chờ bố mẹ nấu cơm, trẻ con chúng em thường túm năm tụm ba nô đùa, cười nói vui vẻ.
Em yêu nhất những lúc hoàng hôn buông xuống bởi khi ấy là lúc mọi người được thảnh thơi nhất, khung cảnh cũng yên bình nhất.
Cảnh hoàng hôn yên bình biết bao
Tả cảnh mặt trời lặn trên biển
Thời gian mỗi ngày trôi qua thật nhanh, ông mặt trời vừa mới thức giấc mà đã tới lúc xuống núi đi ngủ. Dù là mặt trời mọc hay mặt trời lặn thì cũng đều đẹp cả nhưng em có ấn tượng nhất với khung cảnh mặt trời lặn. Đặc biệt khi em sống ở biển và được ngắm nhìn cảnh mặt trời lặn trên biển mỗi ngày.
Chiều lộng gió, em dạo bước trên bãi biển sau những chiều đi học về. Gió biển thổi vào mát lịm xua tan đi cái nắng nóng, mệt mỏi của một ngày dài. Ông mặt trời sau một ngày làm việc hết sức mình cũng đã đến lúc cần được nghỉ ngơi. Mặt trời không còn treo lơ lửng trên đỉnh đầu nữa mà đã xuống thấp hơn. Lúc này mặt trời có màu cam rực rỡ. Tia nắng mặt trời đã trở nên yếu ớt hơn mặc dù nhìn ông mặt trời to hơn rất nhiều so với buổi ban trưa. Những con sóng xô bờ nhanh hơn, mạnh hơn. Bầu trời như kéo xuống thấp để gần với biển hơn. Trên bầu trời mây lững thững trôi, những con chim cũng tìm về tổ ấm của mình sau một ngày vất vả kiếm ăn. Ở góc xa đằng kia, những người ngư dân đang chuẩn bị cho một chuyến ra khơi đêm. Người đi tàu thì chuẩn bị kĩ lưỡng hơn bởi họ sẽ đi đánh cá ở xa bờ. Còn những người đi thuyền thúng thì chuẩn bị khá đơn giản bởi họ đi câu tôm, câu mực ngay gần bờ. Mặc dù công việc diễn ra vào ban đêm và rất vất vả nhưng trên gương mặt ai cũng lộ rõ nét tươi vui.
Chẳng mấy chốc, mặt trời đã khuất hẳn dưới biển. Em cũng trở về nhà cùng với bố mẹ chuẩn bị cơm nước cho buổi chiều tối. Cả gia đình lại được quây quần bên nhau vui vẻ, hạnh phúc.
Cảnh mặt trời lặn trên biển thật đẹp
Tả cảnh hoàng hôn trên quê em
Kết thúc buổi học chiều, em nhanh chóng rảo bước trên đường để trở về nhà. Đây là giờ phút mà em cảm thấy tuyệt vời nhất bởi không khí trong lành, dịu mát và khung cảnh hoàng hôn cũng rất nên thơ.
Ông mặt trời lúc này đang dần lặn xuống phía sau lũy tre đầu làng. Bầu trời mang một màu vàng ruộm. Những áng mây hồng trôi lơ lửng trên bầu trời nhưng chúng có vẻ gấp gáp hơn ban sáng. Những chú chim mỏi cánh sau một ngày bay lượn kiếm ăn cũng đang nhanh chóng trở về tổ của mình. Chúng tô điểm cho không gian buổi chiều hoàng hôn được đẹp hơn. Em đi men theo con đường nhỏ dẫn từ trường trở về nhà. Con đường chạy ngang qua cánh đồng. Cánh đồng lúa như đang reo vui cùng gió. Những cơn gió thổi khiến mái tóc của em bay bồng bềnh. Các bác nông dân lúc này cũng đã tạm dừng công việc để trở về nhà. Trên con đường ấy, mùi hương của lúa, mùi thơm từ bếp tỏa ra thơm nức. Nó khiến em muốn bước thật nhanh để trở về nhà gặp bố mẹ mình để được ăn bữa cơm gia đình.
Xem thêm: Cảm Nhận Của Em Về Hai Đoạn Thơ: ” Mai Về Miền Nam Thương Trào Nước Mắt Muốn Làm
Ông mặt trời lúc này đã khuất hẳn sau rặng tre. Khung cảnh trước mắt trở nên mờ dần, mờ dần. Ngược lại với sự mờ nhạt của khung cảnh lại là sự rõ nét của âm thanh. Em có thể nghe thấy rõ tiếng chim hót, tiếng những chú trâu gọi nhau trở về nhà.
Hoàng hôn trên quê hương em bình dị như vậy nhưng nó chứa đựng tất cả những tình cảm, cảm xúc của em. Nó là cả một bầu trời tuổi thơ mà em mãi mãi không thể nào quên.
Cảnh hoàng hôn trên quê hương bình dị
Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em
Một buổi chiều về muộn, bước đi một mình giữa cánh đồng thênh thang, nhìn những giọt nắng còn sót lại trên cành cây, tôi bỗng giật mình: hoàng hôn. Hoàng hôn trên quê tôi đẹp đến thế mà lâu nay tôi không biết!
Hoàng hôn buông xuống làng quê âm thầm, lặng lẽ từ những vệt nắng cuối cùng đang tắt dần sau rặng tre ngà cuối làng. Những tia nắng rực rỡ đang đùa nghịch trên đường như những đứa trẻ, bỗng bị mẹ gọi về. Vì vậy, dù không muốn nhưng chúng cũng dần dắt tay nhau đi về. Mặt trời đỏ ửng cũng dần hạ xuống, trở về nhà sau cả ngày vất vả. Trên bầu trời giờ chỉ còn “bảng lảng bóng hoàng hôn”- một chút sắc cam cho còn sót lại. Thay vào đó, màu đen từ đâu đến dần chiếm lấy cả bầu trời. Những đám mây cuối ngày cũng vội vã bay về nhà nơi cuối trời để nghỉ ngơi. Những đàn chim thấy thế cũng gọi nhau về tổ. Hoàng hôn tức là nghỉ ngơi, là thư giãn sau một ngày mệt mỏi thì phải?
Ở kia, nơi những bông lúa còn xanh mơn mởn, vang lên những tiếng cười nói vui vẻ của người nông dân. Bên bờ ruộng, văng vẳng có tiếng người vợ gọi chồng nghỉ sớm. Họ nghỉ tay, xếp lưỡi cày và dắt trâu ra sông để tắm rửa. Những chú trâu lại được thỏa mình tắm trong nước. Còn những tiếng cười đùa chuyển từ nơi đồng ruộng đến bên bờ sông. Tiếng trai gái trêu nhau, tiếng mấy bác nông dân cười khoái chí rộn vang cả một vùng. Khi tiếng nói cười đã xa khuất vào làng, thì ngoài kia, họ hàng nhà cò vẫn cần mẫn, chăm chỉ kiếm ánh. Cánh cò trắng mềm mại trước mênh mông biển lúa khiến tôi nhớ đến mà cất tiếng:
“Việt Nam đất nước ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”(Nguyễn Đình Thi)
Thật không ở đâu có những cảnh đẹp hơn thế! Bức tranh còn có cả âm thanh của tiếng ếch nhái ngân vang bên bờ để gọi đêm xuống, tiếng sáo diều của những đứa trẻ vi vu trong không gian. Cứ tối đến, lũ chúng tôi lại thi nhau chơi sáo diều, xem diều ai bay cao, diều ai kêu to hơn. Dần dần, mặt trăng màu trắng nhạt hiện ra bên những cánh diều.
Hoàng hôn buông xuống, chính là lúc mọi người về nhà, tụ họp đầy đủ với nhau. Tiếng những bác nông dân chào nhau, những bà, những mẹ đi chợ về còn đang rôm rả chưa hết chuyện. Lũ trẻ trong xóm thì nghĩ xem tối nay sẽ chơi trò chơi gì mới. Rồi không ai bảo ai, từ những ngôi nhà mái ngói, những làn khói gặp nhau, nghi ngút rồi tan vào cùng với mây. Tiếng lách cách của bát đũa, xoong nồi của những người nội trợ chuẩn bị cơm tối cho gia đình. Ở ngoài vườn, bầy gà con được mẹ mớm cho no, giờ lại xếp hàng, “chiếp chiếp” theo gà mẹ về tổ. Rồi chúng vui vẻ chào bác chó vẫn đang cần mẫn làm việc, canh gác cho ngôi nhà. Những ngôi nhà đã bật đèn sáng trưng, bố ngồi xem tin tức và hỏi thăm chúng tôi việc học hôm nay thế nào. Chúng tôi lại hào hứng kể cho bố nghe những điều thú vị học được. Khi tiếng mẹ gọi ăn cơm, chúng tôi lại quây quần bên mâm cơm, kể tiếp những chuyện còn dang dở. Tiếng cười vang khắp cả không gian.
Và thế là trời đã tối rồi. Một buổi hoàng hôn đẹp mà tôi chưa từng được cảm nhận và thưởng thức.
Cảnh hoàng hôn báo hiệu gần kết thúc một ngày làm việc
Tả cảnh hoàng hôn ở thành phố biển
Em may mắn được sinh ra và lớn lên ở “thành phố biển” Vũng Tàu. Quê hương em đẹp vào mọi khoảnh khắc trong ngày, nhưng đối với em có lẽ đẹp nhất là lúc ánh hoàng hôn buông dần trên mặt biển.
Chiều chiều, em thường đi dạo một mình trên bãi cát trải dài, ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt đẹp khi mặt trời buông xuống. Xa xa, mặt trời đỏ rực như hòn lửa xuống dần ở phía chân trời, lúc thì ẩn sau đám mây, lúc lại như nằm một nửa trên mặt biển, nửa kia bị chìm xuống biển. Màu trời chuyển từ xanh ngọc, sang vàng ruộm, rồi từ đỏ lựng sang tím ngắt như có người thợ nhuộm vừa làm việc. Từng đám mây hồng chuyển dần sang màu vàng nhạt, chầm chậm bay trên trời cao rồi chuyển sang xám xịt lấp ló trên bầu trời những ánh sao nhỏ bé. Những tia nắng cuối cùng của ngày như còn bịn rịn, trút hết sinh khí của mình trên những cành cây, mái nhà, tràn xuống cả bãi cát dài mênh mông. Gió thổi rì rào như cối xay lúa, từ biển thổi vào mát rượi, khiến tâm hồn con người cũng trở nên thanh thản sau chuỗi ngày làm việc mệt mỏi. Gió thổi hai rặng phi lao ven bờ nghe xào xạc như đang cất lên khúc ca ca ngợi vẻ đẹp diệu kì của vùng biển quê hương.
Đằng xa, đàn chim lũ lượt kéo nhau về tổ. Một vài con sà xuống sát mặt biển như tìm kiếm nốt chút gì đó. Thủy triều làm cho nước biển rút dần nhưng những cơn sóng vẫn mang sinh khí tràn trề. Từng đợt sóng gối lên nhau, xô vào bờ cát để lộ ra những mảnh vỏ sò trắng muốt.
Đâu đây vang lên tiếng nói, tiếng cười, tiếng cảm thán của du khách khi được chứng kiến vẻ đẹp tuyệt bích của thiên nhiên. Một ngày đã dần kết thúc nhưng nhịp sinh hoạt mới lại bắt đầu mở ra. Hoàng hôn buông xuống cũng là lúc người dân chài chuẩn bị ra khơi đánh cá. Gương mặt ai cũng rạng rỡ vì sắp sửa được đi chinh phục thiên nhiên rộng lớn. Từng chiếc thuyền lần lượt tiến ra biển khơi. Chiếc nào cũng mạnh mẽ như con tuấn mã, lướt băng băng trên mặt biển. Những cánh buồm vút cao, thon thả, rướn thân trắng để thâu góp gió. Những người dân chài cất lên khúc hát yêu đời, yêu sống, cầu mong một chuyến đi thuận lợi, sóng yên biển lặng, cá đầy khoang.