Cuộc sống vốn không bao giờ trọn vẹn, là những mảnh ghép đắng, cay, ngọt bùi. Không ít lần ta cảm thấy gục gã, cảm thấy muốn buông lơi, muốn than trách cuộc đời sao lại bất công đến thế. Hiểu được tâm trạng các bạn, ThuThuatPhanPhem xin gửi đến bạn những bài thơ buồn về cuộc sống hay nhất.
1. Đời buồn
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng… cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịu
Mọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi.
Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
2. Cuộc sống này – Trần Tùng
Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.
Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.
Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.
Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.
3. Cuộc đời chán nản – Ttbn
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Để tôi không phải là tôi nữa
Đừng để cho tôi tỉnh mộng này
Tôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời.
Chất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười
Cười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.
4. Khóc một mình – Phạm Tâm An
Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.
5. Chán nản – Cạn nguồn
Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa
Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không, ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi
Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận
Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu, còn chấp nhận đau thương?
Để đêm dêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quang quẩn ngàn phương tràn bóng tối!
6. Giản đơn – An Nhiên
Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si.
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi.
Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ồn ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao.
7. Thói đời
Cuộc đời như thước phim dài
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Biết rằng diễn xuất rất hài
Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra
Lòng người hai mặt thôi mà
Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem
Trước mặt không ngớt lời khen
Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời
Buồn thay cái thói ở đười
Miệng đời là thế những lời rèm pha
Tiểu nhân ganh ghét thôi mà
Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem.
8. Có lúc – Tử Nhi
Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt trong lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa
Có lúc ngây ngô im lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu hư hao, tan vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi
Có lúc thẫn thờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai dường như chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài
Có lúc âm thầm nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay, ngày cũ qua rồi.
9. Thói đời
Thói đời tựa như vôi bạc trắng
Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi
Tình người sao chẳng lên ngôi
Để cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa?
Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy
Câu ân tình gió đẩy gió đưa
Bon chen, toan tính có thừa
Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa dối gian
Đêm khuya vắng cung đàn ai oán
Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao
Bạc vàng hơn giọt máu đào
Người ta mua bán đổi trao chợ đời
Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng
Khi lòng người đổi trắng thay đen
Tham lam, ích kỷ, sống hèn
Hơn thua, ganh ghét, bon chen, hận thù …
Đời cũng chỉ phù du cát bụi
Hư danh kia tàn lụi một ngày
Cuộc đời này có trả có vay
Sân si mù quáng hao gầy tấm thân!
10. Thế sự
Thiên hạ đa đoan chuốc lây phiền
Nhân tình thế thái lắm đảo điên
Lương tâm không quý bằng lương bổng
Đồng chí thua xa những đồng tiền.
Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ
Cứu nhân độ thế hóa vô duyên
Thủ thường an phận qua ngày tháng
Vô vi vui thú cảnh điền viên.
Đường đời muôn nẻo biết về đâu
Thế sự đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời cách biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao
Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữ
Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu
Khinh trọng khen chê tùy miệng thế
Tín trung hiểu lễ lấy làm đầu.
11. Mùa đông lam lũ
Sinh con ra giữa mùa đông
Quê nghèo lắm áo vẫn chưa đủ ấm
Mẹ lặn lội trong những chiều thăm thẳm
Đủ ấm nuôi con từ buổi mới chào đời.
Hai mươi hai xuân đã qua rồi
Sinh nhật con hai mươi hai áo đông mẹ tặng
Con hạnh phúc luôn trọn vẹn
Mẹ lam lũ cả một đời.
12. Trả về miền ký ức – Tùng Trần
Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống
Khi mong chờ hy vọng đã vụt bay
Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai
Sau những gì đắng cay đời ban tặng
Phải chi sống đừng đặt tình quá nặng
Như bao người cứ lẳng lặng dửng dưng
Quay lưng thôi là quên chữ đã từng
Thì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước.
Chỉ tiếc rằng thời gian nào quay ngược
Để con đường biết trước chọn lối đi
Đáy tâm hồn đọng những sầu bi
Cũng chẳng phải chia ly điều mong muốn.
Rồi hôm nay giữa dòng đời vạn hướng
Thấy chênh vênh lòng vướng nỗi muộn phiền
Chợt thấy thèm lắm hai chữ bình yên
Trả niềm đau về miền kí ức.
13. Dù đời có trọn vẹn hay không – Tùng Trần
Dù cuộc đời có trọn vẹn hay không
Gắng vương lên đừng bao giờ ngã gục
Hãy quan tâm bản thân mình một chút
Đến một ngày hạnh phúc cũng về thôi.
Khóc làm gì cho trĩu nặng bờ môi
Khi phía trước cuộc đời còn dài rộng
Đâu phải cứ mỗi lần thất vọng
Là ép mình phải sống với thương đau.
Cuộc đời người tồn tại có là bao
Ôm ấp chi vào lòng hoài niệm cũ
Nếu khóc than đến khi nào mới đủ
Cho tâm hồn thêm hé rũ xót xa.
Có những điều phải biết tự bước qua
Buông nỗi đau mới tìm ra nối thoát
Còn cứ để cho mi gầy đẫm ướt
Sẽ biến mình dần nhu nhược ai ơi.
Thay vì để quặn thắt trái tim côi
Sao ta không nở nụ cười thay thế
Dù biết rằng điều đó là không dễ
Như sông nguồn có lúc phải đục trong.
14. Đời ngược xuôi – Tùng Trần
Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôi
Đã nếm đủ vị đời trong nước mắt
Dù cố gắng nâng niu và lượm nhặt
Từng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào
Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trên đường đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ
Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu.
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào thoát được
Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược
Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.
15. Người ơi đừng tuyệt vọng
Đừng tuyệt vọng, người ơi đừng tuyệt vọng
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau
Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu
Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.
Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng
Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư
Hãy cười lên cho lòng mình thư thả
Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.
16. Nụ cười tuyệt vọng – Ttbn
Họ thấy tôi cười tôi vui lắm
Lúc nào cũng nở nụ cười xinh
Nào ai biết đuộc niềm đau khổ
Tôi phải hay vai gánh một mình.
Tôi đã bao lần sống cho vui
Và ráng cho môi nở nụ cười
Nhưng đã bao lần tôi thất bại
Vì chẳng bao giờ thấy lệ vơi.
Tôi muốn bình minh sẽ chẳng về
Đêm ngày tăm tối phủ muôn nơi
Từ nay không có bình minh nữa
Đừng để cho tôi thấy mặt trời.
Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dài
Không còn thức dậy đón ngày mai
Trần gian vẫn mãi không thay đổi
Vì bớt đi thêm một hình hài.
Như trời đã định thì tôi chịu
Kiếp này trả hết nợ cho xong
Một mai đất lạnh vùi thân xác
Tôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng.
17. Đời
Dòng đời hối hả bon chen
Con người đối trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình.
Ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?
Còn không? Người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi… mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai.
Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau.
Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.
18. Đời tôi
Đời tôi sương gió phong trần
Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày
Xa quê mấy chục năm dài
Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi
Làm sao viết được thành lời
Thoáng qua mà đã nửa đời gian nan
Nghĩ mà tím ruột héo gan
Tim đau như thế đâm ngàn mũi dao
Bao lần nức nở nghẹn ngào
Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn
Gia đình nhiều nỗi khó khăn
Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?
Dòng đời chảy ngược trôi xuôi
Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm
Đêm nay đêm nữa âm thầm
Thịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.
19. Đơn độc
Cành hồng nhỏ bé, nụ tròn xinh
Nắng mới lung linh, đẹp hữu tình
Đủ sức vươn mình khoe sắc thắm
Đâu hay quạnh quẽ một đơn hình.
Bông hoa đã nở, tươi rồi héo
Tất yếu mà thôi, cánh rụng, tàn
Tuổi trẻ qua rồi, già độc phận
Cô đơn lặng lẽ, mãi rời đàn.
Lẽ sống đời người cũng vậy thôi
Cha già, mẹ héo quá đơn côi!
Bình sinh trọn vẹn vì con cái
Đến lúc về già lạnh lẽo đời.
Cuộc sống muôn màu, muôn cám dỗ
Bên mình phải giữ trọn tình thân
Không nên trả nghĩa bằng mồm mép
Chớ để rồi thành bất hiếu nhân!
Trên đây là những bài thơ buồn về cuộc sống được tổng hợp và sưu tầm. Hy vọng rằng khi đọc xong tâm trạng bạn sẽ vơi bớt đi phần nào. Để rồi sáng mai thức dậy sẽ là một ngày mới, một khởi đầu mới, hãy sống sao cho cuộc sống thêm ý nghĩa hơn.
Đăng bởi: https://thuthuat.com.vn/
Nguồn Copy: http://thuthuatphanmem.vn/